
Bạn đang xem: Chim sẻ ban mai tập cuối
Cơ mà ở ngoài hành lang cửa số mấy con chim sẻ lại chuyền cành gọi tới hotline lui, trông dường như hết sức vô tư“Ma thu thu. . . . . . Ma thu thu! ! Em đem đoạn văn tôi mới vừa nói phát âm lại 1 lần. . . . .”Nữ sinh ngồi tại một góc sáng sủa cạnh hành lang cửa số vội vàng kéo suy nghĩ của mình từ cõi thần tiên trở về hiện tại tại,nàng hốt ha tá hỏa đứng lên,vẻ phương diện lại mờ mịt. . . . . .Lúc này, làm việc bàn sát bên lặng lẽ đưa sang một quyển sách, ngón tay chúng ta học ở bên cạnh chỉ vào một trong những hàng trong sách . Nàng sinh kinh ngạc nhìn chú ý bàn kề cận, như gồm chút không dám tin rằng sẽ có người sẵn sáng giúp sức mình,dưới sự thúc giục của bà cô nàng lập tức há miệng đọc:“Anh thanh thanh nâng vai nàng, hỏi. . . . . . Lấy anh được không? . . . . . .”Lời con gái sinh vừa thốt ra lập tức làm cho lớp học tập yên lặng bùng phát một trận cười cợt vang, con gái sinh đầu cúi thấp, run sợ nắm lấy xống áo đồng phục mình.“A, vịt nhỏ xấu xí cũng mộng mơ lấy ck nha!  ̄ ̄ ̄”“Làm ơn đi, fan ta cũng là nàng sinh nhưng , thật đáng ghét ——”Tiếng mỉm cười trong lớp học càng ngày càng ko tránh nể! !“Ma thu thu! !” bên trên bục giảng truyền mang đến giọng rít gào của bà cô“Ra khỏi phòng học chạy đôi mươi vòng sân thể dục mang đến tôi! !Sách thì không đọc , chần chừ làm dòng gì. . . . . .”Tiếng bà cô rít lên, bạn làm việc giễu cợt, càng ngày càng xa dần,trước mắt phụ nữ sinh phần đông đã khôn cùng quen với loại trường hợp này,nàng im thin thít hướng ra sân thể dục mà lại đi. . . . . .Sân thể thao của trường hình tròn trụ rộng 400 thước lại có vẻ ghẻ lạnh yên lặng, 20 vòng chạy quanh một chiếc sân hình tròn trụ như một xoáy nước cuốn lấy cô gái sinh, 1 vòng, 2 vòng. . . . . . 4 vòng lại 5 vòng. . . . . .Ồ ồ thở dốc, cách chạy nặng nề, ánh nhìn không tất cả thần,từng giọt mồ hôi lớn chảy dài xuống nhị má. . . . . .10 vòng, 11 vòng lại 12 vòng. . . . . .Tốc độ chạy của chị em sinh ngày dần chậm, càng ngày càng chậm, cách chạy bước đầu lảo đảo, ban đầu khó khăn, cuối cùng, phái nữ dừng lại, ngồi xổm xuống đất, thì thầm ai oán. . . . . .“Ma thu thu? Là ai a? . . . . . . Nga, Cậu đang nhắc đến nhỏ tuổi sao chổi lớp bọn họ sao?!Nhỏ đó tất cả cái gì để nhắc? . . . . . .Ngày nào cũng giống như người chậm phát triển thơ thơ thẩn thẩn, kết quả học tập thì không tốt,bạn học ko xem xét nó. . . . . .Ngay cả cô giáo cũng thù ghét nó a! ! không tin tưởng cậu đi hỏi cô đi.Xem thêm: ▷ Làm Sao Biết Mình Bị Chặn Viber Cho Iphone, Android — Quản Lý Danh Sách Chặn
. . . . .”. . . . . .“Ma thu thu?Nữ sinh ngồi ngơi nghỉ bàn tía góc sáng sủa sao? . . . . . .Trò đó không có gì giỏi ho để nói, sách hiểu thì ko đọc,người lúc nào cũng thơ thẩn thơ thẩn ko biết là lưu ý đến cái gì. . . . . .Ở nhà trong khi không gồm ai quan tâm em ấy, các thành tích học tập kém, tính tình lại quái ác gở, bây giờ cô bé xíu này thật là…. Ai! . . . . . .”. . . . . .“Ma Thu Thu nhà bọn họ sao?Nó không gây rắc rối cho tôi….. Là tốt rồi . . . . . .Hai thằng anh của nó đều khiến cho tôi mệt mỏi lữ, làm thế nào có thời gian lưu ý nó! . . . . . . Thành tích học tập kém cũng không sao, nó cần mẫn đọc sách là được, chỉ việc nó ko gây rắc rối. . . . . .”Trong mỗi mẩu truyện cổ tích sẽ có một hoàng tử, tín đồ sẽ bất ngờ xuất hiện nay trong cuộc sống của cô bé lọ lemKhuôn viên sảnh thể dục mập truyền ra giờ đồng hồ khóc nghẹn ngào, đứt quãngNước đôi mắt trong tay cô bé sinh ngồi chồm hổm chậm trễ chảy xuống, tiếng khóc cũng trở nên có chút rối loạn. . . . .“Ầm ỹ chết đi được.” Một giọng nói hờ hững cắt đứt mạch xúc cảm của nàng.“Có cần căn bản tôi ko thể giành được hạnh phúc xuất xắc không?” nàng sinh ngước đầu chú ý về phía vừa truyền cho âm thanh,nàng như mong muốn hỏi hắn lại vừa như tự thủ thỉ hỏi mình.“. . . . . .”“Hay là căn bạn dạng tôi không xứng để có hạnh phúc?”Người tựa hồ nước trầm bốn một chút, lại thở dài“Hayakawa!Thi đậu trường Hayakawa đi, có lẽ cô sẽ sở hữu được được hạnh phúc cô muốn!”“Hayakawa? ?” cô bé sinh cúi đầu. . . . . .“Thật sao ? . . . . . .Anh chắc chứ? . . . . . .Tôi thi đậu Hayakawa thì có thể chạm tay vào hạnh phúc?”Như fan trong nhẵn đêm kiếm được ánh sáng, chị em sinh trở bắt buộc cấp bách.. . . . . .Một bóng fan từ táng cây ko xa đu xuống, chị em sinh nhíu mắt nhìn kỹ hắn, nhưng lại lại ko thấy rõ diện mạo của người“Có lẽ vậy!”. . . . . .Trong mỗi câu chuyện cổ tích cũng đều có một đôi giầy thủy tinh, là đại diện cho hạnh phúc,nó đang chờ đón một ngày nào đó người sở hữu sẽ tìm được mình