Ơi thương lắm hạt phù sa đã cần mẫn bao đời đấp bồi cho rạng ngời xứ sở. Để đồng lúa mãi tốt tươi, vườn cây luôn sai quằn trĩu quả và tô điểm nét đẹp duyên em thêm má đỏ... môi… hồng.
Bạn đang xem: Hành trình trên đất phù sa
Câu 1. Chiếc áo bà ba giọt nắng rọi trên đồng.
Ngỡ ánh mắt ai lén nhìn ai say đắm,
Cho lũ chim cười trêu chọc hót líu lo.
Anh về Gò Công hay Mộc Hóa, Mỹ Tho,
Nếu ghé Tháp Mười nhớ ngắm giùm em vàng bông điên điển.
Quýt Cái Bè nổi tiếng ngọt ngây,
Tựa tấm lòng em người miền Tây chất phác.
Lý Cái Mơn
Về miền Tây lòng say ngây ngất
Bảy Núi – An Giang, trên dòng sông Hậu - Cần Thơ
Nghe hát ca bài vọng cổ chứa chan ngọt ngào
Kìa Vĩnh Long đón chào khách xa
Nhớ nhé anh ghé Trà Vinh
Sóc Trăng chờ diễn xem mấy vở dù kê.
Câu 2. Anh đến Long Xuyên thương về Tịnh Biên mùa nước nổi, đã chở nặng phù sa tắm gội vạn ân tình.
Tia nắng xuyên qua vòm lá cảnh thanh bình.
Đêm Cần Thơ thuyền bồng bềnh trên sông Hậu,
Nghe bài vọng cổ ngọt ngào da diết nhịp song lang .
Bến Ninh Kiều như nàng thiếu nữ đoan trang,
Làm cho ai xuyến xao nặng tình con sóng vỗ.
Về Tây Đô giữa mùa hoa yêu thương nở rộ,
Anh có nghe hương nồng nàn lan tỏa giữa hồn tim.
Lý Tòng Quân
1. Miền Tây chờ miền Tây chờ đợi anh
Xứ Bến Tre ngát thơm hương dừa
Cà Mau kia rừng xanh ngời bát ngát
Đồng Tháp hoa sen điểm tô tỏa rạng
Ta về Kiên Giang nghe biển chiều sóng đêm.
2. Ôi nỗi lòng bao dâng trào yêu thương
Ghé nơi đâu cũng say thẫn thờ
Bạc Liêu cung đàn trỗi tiếng lời thiết tha
Về đất Hậu Giang, đây khóm thơm ngon ngọt
Luôn thắm tình quê hương như tấm lòng em đây.
Về Vọng Cổ
Câu 6. Xem thêm: Những Bài Thơ Về Mẹ Chồng Nàng Dâu, Những Bài Thơ Về Mẹ Chồng Hay, Say Đắm Lòng Người
Lô nhô mái lá trên đồng
Thương mùa nước nổi nặng dòng phù sa
Chở về tưới tắm quê ta
Tô hồng mảnh đất hiền hòa trời Nam.
Nhạc
Qua Long Xuyên đến Vĩnh Long, Trà Vinh,
sông quê tôi thắm trong tim đậm tình.
Phù sa ơi! ngây ngất bước chân, tôi về không nỡ
ở cũng chẳng đành, quê miền đất ngọt an lành.
Quê hương tôi vẫn bên sông Cửu Long,
dân quê tôi sống quanh năm bên ruộng đồng.
Từ ngàn xưa, cây lúa đã nuôi dân mình no ấm,
phù sa mát ngọt như dòng sữa mẹ muôn đời.
Đêm trăng thanh chiếu trên sông Cần Thơ,
vang xa xa thoáng câu ca hò lờ.
Về Tây Đô nhớ ghé Sóc Trăng nghe điệu lâm thôn,
dù kê hát mình nhưng tình cảm gần như mình.
Nắng sớm về trái chín thật mau,
cơn mưa chiều tưới mát ruộng sâu.
Phù sa ơi! bốn mùa cây trái đơm bông,
gái bên trai tình quê thắm nồng.
Điệu dân ca ngọt ngào mênh mông.
Sông quê ơi nắng mưa bao ngàn xưa,
tôi không quên lũy tre xanh hàng dừa.
Về Bạc Liêu nghe hát cải lương, rao đờn vọng cổ,
Cà Mau cuối nẻo đôi lời gửi lại chữ tình./.
______________________________________
Long Xuyên, ngày 13 tháng 7 năm 2015.
