TUỔI MỘNG MƠ

*

Giã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 17.0 giã từ Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 16.0 giã biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mộng mơ chap 15.0 giã từ Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mơ mộng chap 14.0 giã biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mộng mơ chap 13.0 tạm biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 12.0 từ giã Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mơ mộng chap 11.0 từ biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mộng mơ chap 10.0 giã từ Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 9.0 từ giã Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mơ mộng chap 8.0 tạm biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mơ mộng chap 7.0 giã biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 6.0 từ biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 5.0 từ biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mơ mộng chap 4.0 giã từ Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 3.0 từ giã Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi mộng mơ chap 2.0 tạm biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi ảo tưởng chap 1.0 giã biệt Tuổi Mộng Mơ

Một ngày xuân hạnh phúc trôi qua, rồi mùa hè đến .

Bạn đang xem: Tuổi mộng mơ

Phần đông tháng ngày kho bãi trường đang nhắn về . Quý ông đợi nhớ đến một việc . Xưa nay nay không tồn tại một tấm hình ảnh chụp bình thường với tô Tô . Rất cần được có một bức như vậy để mang đến khoe với những em . Nhưng khi nghe tới Thanh đề cập chuyện đó, đánh Tô từ chối nguầy nguậy :- không được, không được đâu, em chúa hại chụp hình, vả lại em chưa là gì của anh ý mà, làm cho vậy em không làm cho đâu... Hàn Thanh chuyển tay lên che miệng sơn Tô :- Anh sợ tốt nhất là nghe em nói như thế . Chụp cũng đâu ssao đâu, anh đâu chỉ là đười ươi đâu em hại ?- ví như thật sự anh là đười ươi, em đã chụp chung.- nguyên nhân ?- do nếu là đười ươi, anh sẽ không mang hình đó mang đến ba bà mẹ anh xem.- Được rồi, anh hứa sẽ không còn mang hình mang đến ba mẹ xem, chúng ta chỉ chụp vứt đó thôi.- Thôi không chụp đâu, em xấu lắm.- riêng biệt lất, em đẹp tuyệt vời nhất thế giới.- nhưng em ko chụp.- Chụp.- nên chụp.Tình hình thất vọng . Sau cuối Hàn Thanh đề nghị, bây giờ xin xâm bằng tiền cắc . Tiền cắc là đồng kẽm tất cả hai mặt, một mặt hình hoa, khía cạnh kia số một . Nếu như là số một thì Thanh thấy tô Tô yêu cầu miễn cưỡng gật đầu . Hàn Thanh ném đồng tiền lên, đồng kẽm quay quay một chút ít rồi nằm yên ổn . Số 1 hiện rõ xung quanh gạch . Hàn Thanh mừng hết lớn, kéo ngay lập tức Tô tô ra tiệm ảnh . Và hiệu quả là một bức hình ảnh hình chụp tầm thường . Hàn Thanh mỉm cười thật tươi, sơn Tô cũng vậy . Thanh đùa.- Em xem này, bao gồm giống Kim Đồng, Ngọc cô bé không như thế nào ?Tô tô xấu hổ, định xé tấm ảnh, nhưng lại Thanh sẽ giật lại.Thời gian sau đó, đánh Tô nghĩ về lại vẫn còn nghi ngờ.- Này, anh nói thật đi . Cái đồng hào kia gồm phải mặt giống như nhau ko ?Hàn Thanh cười béo :- Cũng có thể như vậy.Tô sơn tròn mắt.- thật ư ? Em thấy anh không được thực thà lắm, chắc chắn là là em đã mắc lỡm anh.Ồ! tô Tô, anh nhưng gạt em ư ? Rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ còn chụp các tấm nữa, thời gian đó em khoác áo voan white . Thanh đưa mắt nhìn tình nhân . Quen thuộc nhau, đọc nhau, yêu thương nhau... Hiện giờ chỉ còn mục tiêu ở đầu cuối đó thôi . Nhưng Thanh không nói ra, bởi chàng gọi bức bách thừa Tô Tô đã hoảng . Cũng có thể như Nghiệp Bình đã nói . Sau này là quãng con đường dài mờ mịt . Sơn Tô ơi! không lẽ cảm xúc của anh với em cố còn chưa đủ ư ? Anh không đủ tiêu chuẩn để cùng em đi trọn con đường trần còn lại, anh chưa đủ nhằm em tin, em vẫn còn chọn lựa ? hay là em suy nghĩ rằng, sau này em sẽ lựa chọn được người có mọi thứ hơn hẳn anh . Không không, Thanh không dám nghĩ tiếp, chàng không dám nghĩ vì chưng sợ đau.Mùa hè năm ấy, Thanh về quê ở gồm hai mươi ngày là quay trở lại Đài Bắc ngay, vày Thanh lưu giữ một người, nhớ phát điên . Loại nhớ giày vò Thanh nhức khổ, giữa những ngày sống với gia đình, Thanh đã thư cho Tô đánh :Tô Tô,Anh không muốn nghĩ đến em, mà các lần trông cái gì rồi cũng điều thấy em cả . Ngay trong lúc nhắm mắt, cũng mơ chạm chán em . Không hiểu biết sao kỳ như vậy, hở em ?Thư vấn đáp của sơn Tô, nháng hơn, tếu hơn . Cơ hội bấy giờ, đánh Tô dự trại hè làm việc Vạn Lý.Anh Thanh,Em đoán lúc thừa nhận thư này hẳn còn nhanh chóng lắm, thời gian đó có lẽ anh đang có dép (đôi dép mang ngược đấy mà) mắt còn nhỏ nhắm nhỏ mở lờ mờ ra phòng khách định tra cứu tờ báo đọc truyện kiếm hiệp trong những lúc còn tỉnh táo bị cắn dở hẳn, thì "phát thư tiên sinh" đã hét một tiếng xung quanh cổng . Anh chưa kịp hiểu, sẽ thấy một chiếc gì tương đương phi tiêu bay vèo vào trong nhà . Một tuyêt chiêu "Phi vân quá nhật" Anh đỡ ko kịp may là bao gồm luyện ngón "thiết đầu công" bởi không sát khí đã làm vỡ đầu . Anh khom người xuống nhặt lên, thế ra là về tối hậu thư của chưởng môn nhân viên cấp dưới trường Phong Phái tự Vạn Lý nhờ cất hộ tới qua tay sứ mang áo xanh... Đủ rồi, truyện của cô nương mang lại đây tạm ngưng, nếu như không, kéo dãn sẽ vươn lên là truyện dài "Trăng tàn, dao búa, chuồn chuồn". Chúc anh khỏe.Ngày 26 tháng 7Thư nhờ cất hộ từ bờ biển Vạn LýTô tô .Một bức thư rất dễ thương và đáng yêu và sinh động, nhưng lại lại ko đầu đủ . Thanh thấy thiếu một cái gì đó . Nguyên nhân Tô đánh không nói về ? Bờ biển Vạn Lý, nơi đang sẵn có trại hè . địa điểm đang tập trung số đông sinh viên . Chỗ đó, chắc hẳn rằng một điều là sơn Tô đã biết thành vây quanh bị đám đàn ông giàu có săn đuổi . Thanh nhìn bức ảnh hai người đã được phóng đại bỏ lên trên bàn . Sơn Tô đẹp như cục cưng . Làm thế nào dám chắc chắn rằng Tô Tô phổ biến thủy khi tầm thường quanh nữ là hồ hết đám đông ?Không thể sinh sống mãi khu vực này, tuy vậy mẹ vẫn già, phụ vương lụm nhiều săn đón, bầy em thì lăng líu vây xung quanh . Nhưng tất cả không đủ thu hút chàng . Một cái tên sinh sống Đài Bắc . Sơn Tô... Anh yêu em vô cùng... Anh tất yêu sống thiếu em... Thời gian nào em cũng không có tác dụng anh quên được.Về cho tới Đài Bắc, việc thứ nhất của Thanh là điện thoại cảm ứng ngay mang lại Tô Tô.Trại hè ở Vạn Lý vẫn kết thúc, tô Tô đã về thành phố . Tám giờ về tối vẫn không tồn tại ở công ty . Đi đâu ? Thanh phóng qua đơn vị Khắc Mai . Tương khắc Mai hỏi.- Ồ! Anh new về đấy ư ? Tôi đang sẵn sàng đến đơn vị Nghiệp Bình đây, anh mang lại đấy đi, bọn họ sẽ nói chuyện.Có bài toán gì ư ? Hàn Thanh tự dưng thấy lòng trĩu nặng . Nam giới vội vàng rứa áo mang lại ngay nhà Nghiệp Bình nằm trong khu cư xá giáo chức ở đằng sau trường Đại học tập Trung Hưng.Vừa cho cổng là Thanh đã nghe giờ đồng hồ gõ cửa cộp cộp của Bình trên bàn . Chàng trai này gồm một sức khỏe thật bự . Ba chị em Bình đi vắng, thảo nào xung khắc Mai cho tới đây, không những Khắc Mai hơn nữa Đinh mùi hương nữa... Bình đang ôm siết lấy Khắc Mai vừa hát :Người yêu ơi, xin đừng rờiHãy nghe nhịp trống vui sẽ rền vang... Tung... Tung... Tung... Nghiệp Vỹ đã gõ trống . Thấy Hàn Thanh cách vào, Nghiệp Bình chuyển cao lon bia :- Này, từ bây giờ có rượu ta nên cạn, uống nào!- Uống đi!Vỹ hưởng ứng, thường xuyên gõ trống . Hàn Thanh thế lấy lon bia nhìn Nghiệp Bình :- Còn Gia bôi đâu ?Nghiệp Bình cười :- Cậu gồm giao cô ấy cho tô duy trì đâu ? Mà bao gồm giao tôi giữ lại cũng không nổi.Hàn Thanh nghiêm mặt :- Nghiệp Bình ?Nghiệp Bình đẩy xung khắc Mai ra :- Em nói mang lại hắn biết đi, cái tay dại dột tình mê mệt ấy!Hàn Thanh hoảng loạn :- Chuyện gì vẫn xảy ra.Khắc Mai nói.- Thì cũng chuyện cũ thôi . Anh đừng nóng.- Chuyện cũ là sao ?Khắc Mai chậm trễ :- đánh Tô gặp một anh chàng ở trại hè Vạn Lý, hắn tất cả khuôn mặt đầy đặn . đánh Tô mê thích ngay . Cậu chần chừ tính của Gia bôi ư ? Cô ấy là bởi thế đó.Hàn Thanh nỗ lực lon bia, nhưng mà hai chân như nhũn ra, căn nhà sao lạnh quá, chàng ra phía bên ngoài và ngồi xuống bậc thềm . Dường như có giờ đồng hồ chân fan trong nhà cách ra, rồi một bàn tay bỏ trên vai nam giới . Thanh chú ý lên, hoá ra là Đinh Hương.- Anh Vỹ bảo em ra nói cùng với anh là cố định phần chiến thắng sẽ về anh do họ bắt đầu quen nhau có mười mấy ngày.Hàn Thanh trừng góc nhìn Đinh Hương, không rõ lắm lời nói của cô gái.- Anh có từng xem số đông cuộc đua nước rút không ? chỉ việc nhanh chân một bước thôi là thắng.Đinh mùi hương yên lặng một lúc rồi nói tiếp.- trong cuộc đua anh là tín đồ chạy trước, trừ trường thích hợp anh vứt cuộc bởi không phần thắng sẽ về anh.Hàn Thanh chú ý Đinh hương rồi nhìn vào nhà.Vy vừa vỗ trống vừa nhìn nam nhi cười.Tung! Tung! Tung!Khi thuộc tô sơn ngồi trên bãi biển . Hàn Thanh nói. - tô Tô, nhằm anh kể em nghe về thời niên thiếu của anh ý nhé.Đến thăm biển là một trong thói quen thuộc của sơn Tô mỗi một khi có chuyện bi đát phiền . Hiện nay cái bệnh đó đã lây sang trọng Thanh . Chúng ta ngồi kề nhau trên một tảng đá khổng lồ . Biển màu hạ vô cùng xanh, trời lại đẹp . Tô Tô ngồi yên yên, thật ngoan . Phái nữ biết, không gì rất có thể giấu Thanh được . Khắc Mai đã từng có lần nói với nữ : "Bôi, mi hoàn toàn có thể có hàng tá chúng ta trai, dẫu vậy mi chỉ có thể có một người ông xã thôi nhé". Ta hãy còn thừa trẻ, mơ"i nhị mươi tuổi . Ta không tính đến chuyện đó.- đánh Tô, cực kỳ ít lúc anh nói tới em về gia đạo anh, vì anh cho rằng em cũng không thân mật lắm mang đến điều đó, em đã từng nói yêu cái lúc này của anh, còn quá khứ em không đề xuất biết, mà lại Tô Tô, em phải hiểu rõ rằng cái hiện tại của ta gồm được bây giờ chỉ là các tích lũy của quá khứ . Của anh ý và của em cũng vậy thôi.Tô Tô yên lặng, chuyển tay vuốt lấy các cọng tóc lòa xòa trước trán, gió cứ thổi với tóc cứ bay.- Để anh nhắc chuyện thời trước của anh, em gồm biết không, lúc nhỏ dại gia đình anh rất nghèo . Bây giờ tuy gồm khá hơn, gồm được siêu thị tạp hóa nhưng mà dù sao cũng chẳng rộng ai . Bấy giờ thân phụ anh cũng làm cho nghề hái cam . Em gồm hiểu loại nghề kia vừa khổ vừa nghèo cố nào không ? người cũng biết mơ ước, biết nghĩ đến tương lai, nhưng như loại số, làm cho cái gì rồi cũng thất bại . Gồm điều phụ vương rất tốt, cùng với gia đình, vk con, người lúc nào cũng trầm trồ trách nhiệm, yêu quý . đôi khi buồn quá, phụ vương mới uống rượu, lúc say bạn lại hay khóc .

Xem thêm: Cách Luyện Tập Siêu Năng Lực Siêu Nhiên Con Người Sở Hữu Và Che Giấu

Có 1 năm anh ngã căn bệnh . Thời gian đó có lẽ anh mới bốn tuyệt năm tuổi . Anh bệnh nặng lắm, sắp bị tiêu diệt . Các bạn lo quýnh lên, kiếm được bao nhiêu tiền, những đổ vào chạy dung dịch khám cho anh . Mà thuốc bấy giờ, em ko biết, chi phí thuốc hết sức mắc, một viên thuốc bắt buộc chín đồng . Hằng ngày anh yêu cầu dùng mang lại mười viên . Thuốc tốt như vàng . Phụ vương có từng nào tiền hầu như đổ hết lo mang lại anh . Bấy giờ đồng hồ còn nhỏ quá, lại hại uống thuốc, nên gồm hôm anh đã lén nhả không còn thuốc vào ống cống.Em bao gồm biết không . Cha anh giận vượt . Dịp đó bạn vừa uống rượu hoàn thành mấy xị rượu, fan đã xách anh ném xuống đất, tấn công đá anh, vừa đánh tín đồ vừa khóc vừa chửi . Thà để anh 1 mình xuống địa ngục còn rộng kéo theo anh chị em . Anh bị tiến công một cách thẳng tay, các bạn sợ quá khóc theo, anh đã tưởng mình chết tiếp đến . May thay, bà láng giềng ở đối diện nghe thấy, bạn chạy qua cứu anh, mang anh về đơn vị . Nghĩ về cũng kỳ lạ thật, chắc rằng nhờ bị tiến công đau, khóc khan cổ, bé bệnh sợ quá chạy trốn, hoặc do những giọt mồ hôi tiết nhiều, anh từ từ khỏi bệnh dịch . Từ kia bà lão mặt hàng xóm mang lại là chủ yếu bà ấy đã cứu vớt anh . Nghĩ về cũng tội, bà ta khôn xiết già, lúc nhỏ dại không được đi học, nên trọn vẹn mù chữ tựa như các người quê khác . Nhưng lại cũng trường đoản cú đó, nhà bà ta thay đổi cái chỗ ẩn náu an ninh của anh . Mỗi lần bệnh hay bị đòn, anh những trốn thông qua đó . Bố mẹ thì như rất thông cảm . Tất cả một lần thi rớt, anh đề nghị ngồi lại lớp . Đó là một trong những cú choáng lớn, vì anh đang mười lăm, mười sáu tuổi . Anh rất bi thảm và qua bên bà ta.Bà lão thời gian đó khôn cùng già, anh không đậy giấu gần như giọt nước mắt của chính mình trước mặt bà . Nhưng lại bà vẫn bình tâm và mỉm cười với anh . "Thanh này, con bao gồm nhìn thấy bé chim sẻ chưa ? Nó bay làm thế nào con biết ko ?" Anh là đứa cứng cáp ở buôn bản quê làm sao lại đắn đo chim sẻ ? bao gồm điều anh không để ý chim sẻ nó bay thế như thế nào . Bà lão chỉ chim sẻ nói cùng với anh "Đó bé thấy ko ? Lúc cất cánh nó lên cao, chấm dứt xuống thấp rồi mới liên tiếp lên cao . Dựa vào vậy nó mới bay được vừa cao vừa xa đó con ạ " Rồi bà lão vỗ vai anh nói : "Thôi nhỏ đừng khóc nữa, lần thi rớt này y như lúc lùi về để bay lên thiệt cao của chim sẻ vậy".Hàn Thanh ngừng lại, đưa ánh mắt biển xa, nam nhi đốt một điếu thuốc thở khói rồi tiếp :- Cả quãng đời anh, anh chịu tác động triết lý sống của bà cụ không hề ít . Các lần bị vấp ngã, thất bại, là anh nghĩ cho lời của bà . Mong mỏi bay cao và xa, cần lên đề xuất xuống . Bà lão tuy thiếu học, nhưng kinh nghiệm sống với sự quan gần cạnh tỉ mỉ thiên nhiên của bạn đã tích trữ một triết lý cao về cuộc sống . Sau khoản thời gian thi không đậu vào đại học, sau thời điểm kiếm không ra câu hỏi làm, anh đã tự an ủi mình, với không khổ sở nữa . Đó chỉ là một trong những bước xuống thấp đặt trên cao rộng thôi . Đó là phần đa hố nước nhỏ dại trên hành trình vào đời.Cách đây ba năm, bà lão này đã qua đời, qua đời một giải pháp êm ả, anh bao gồm đưa ma, cùng trong đám tống biệt kia, anh nghĩ rằng chỉ gồm anh là đọc là quý trọng bà ta hơn hết . Tuy sở hữu nặng một tình yêu ân nhân, nhưng anh đã không rơi giọt nước mắt . Do anh suy nghĩ rằng, nếu như bà lão bấy tiếng mà có nói được thì chắc hẳn rằng bà đang bảo "Này Thanh, con có nhìn thấy các chiếc lá bên trên cành kia ko ? Từ khi xanh non, tiến thưởng úa rồi rơi rụng nó ko hề kêu than một giờ đồng hồ . Cuộc đời bắt yêu cầu trải qua những giai đoạn như vậy bé ạ".Hàn Thanh lại nhả khói . Gió biển rất mạnh, khiến cho khói tỏa nhanh . Thanh trở về nhìn đánh Tô :- đánh Tô, anh vừa kể mang đến em nghe một câu chuyện nhỏ.Gia Bôi trợn mắt :- lý do anh yêu cầu kể mang lại em nghe chuyện kia ?Thanh vuốt tóc Gia trét :- Vì cuộc đời của một người và cảm xúc là nhị điều ít khi tách bóc rời nhau, giống như các con suối nhỏ dại cùng chảy ra đại dương cả . Anh không mong ước mình sẽ cất cánh thật cao, mà chỉ mong sao mình cất cánh được lâu, được xa là được.Gia Bôi chú ý Thanh, đùng một cái thấy xúc động, nàng mong nói điều nào đấy nhưng rồi lại thôi, Thanh tiếp :- Anh không dám mong mong ở em điều gì cả, anh cũng không chờ xin em có tương lai hay hy sinh . Mấy hôm rày anh suy nghĩ đi nghĩ về lại mãi về chuyện của nhị đứa bản thân . Anh nhắc em nghe thuở thiếu hụt thời của anh, nhằm em biết xuất thân của tình nhân mình, anh là thằng bé nghèo nàn phấn đấu vượt qua được như ngày nay, đã đạt được mớ kiến thức này đã là một điều không thuận tiện . Đó cũng là lý do tại sao anh cao ngạo, anh đã từng nói cùng với em về sự hãnh diện đó . Mất nhị mươi năm mới có ngày hôm nay . Anh đâu vứt qua dễ dàng được . Em vẫn đến, đang đi đến đời anh, đang lèo lái và thống trị linh hồn anh một biện pháp tuyệt vời.- Anh Thanh!- Đừng cắt ngang . Nghiệp Bình đã từng nói . Chuyện tương lai của bọn họ quá mù mịt . Bây giờ thì anh phải gật đầu đồng ý chuyện đó . Giới trẻ chúng anh sinh hoạt thời đại này thật bi đát . Không thi được vào ngành nghề mình hâm mộ . Xuất sắc nghiệp xong, đề nghị đi nhiệm vụ hai năm, mặc dù tôi luyện được một khung người cường tráng nhưng đề nghị mất 2 năm . Xong xuôi rồi lại phải kiếm việc làm . Chưa có thể chọn được công việc ưng ý . Tương lai hơi mịt mù.- Anh Thanh!- Khoan, đợi anh nói hết đã . Từ khi quen với yêu em, anh thường xuyên phạm phải sai lạc là cứ yên cầu em cần nhận lời, cần hứa là thân cận mãi . Anh độc tài, anh mong độc chiếm phần em . Giờ đồng hồ thì hiểu tôi đã sai vì siêu mẫu như em, tầm thường quanh gồm bao nhiêu bọn ông đeo đuổi . Họ bị em thu hút, với anh, anh đâu tất cả quyền trách em câu hỏi đó, phải không ?Tô Tô chú ý lên, mắt ướt.- Bây giờ, anh cũng cần kiểm điểm lại thiết yếu mình . Sơn Tô, anh không phải là con người toàn diện, đâu phải bất cứ điều gì sinh hoạt anh cũng đa số đúng như ý em . Vị vậy bắt em phải chấp nhận chỉ yêu 1 mình anh, là làm một điều siêu hạng . Em có nhớ mùa đông năm kia không ? Khi bọn họ đến với biển, em đã chia tay với chàng trai hàng hải . Với lần này, em lại sở hữu anh càng búp bê.- Anh Thanh, em bậy quá... - Không, chưa hẳn em nhưng là anh.Hàn Thanh dụi tắt tàn thuốc và nhìn thẳng vào đôi mắt Tô đánh trầm dìm nói tiếp.- Em không tồn tại lỗi gì cả . Nếu trung ương hồn em có khoảng trống bắt buộc lấp đầy thì đó không phải lỗi em, cơ mà là tại anh cảm thấy không được khả năng đáp ứng nhu cầu tình cảm em . Và nghĩ vậy phải anh quyết định từ đây anh sẽ không gây khó khăn đến em, em tất cả quyền gạn lọc điều em thích, em cứ yêu thương búp bê . Cơ mà em nên tìm hiểu rằng thời gian nào cạnh bên em cũng có anh, em chơi đùa chán chê, căng thẳng trở về . Anh vẫn chờ em . đánh Tô... Bước đầu ngày mai, anh nên đi làm, anh đã xin được bài toán làm ở nhà máy sản xuất chất dẻo . Em biết đó, anh nghèo thừa mà, anh cần kiếm tiền để nộp học phí cho niên học tập sau . Anh sẽ xin với ông chủ cho anh được làm hai ca, và do đó anh buộc phải làm từ tám giờ sáng đến mãi mười một giờ buổi tối . Anh yêu cầu làm do đó để mong muốn có được một món tiền lớn, không phải chỉ đủ học phí thôi, mà hơn nữa tiền ăn uống và cả... - Thanh dừng lại một chút - căn bệnh đau dạ dày của em, cũng cần trị đến lành.Tô sơn đứng dậy, nước mắt đẫm ướt nhì má.- Ồ anh Thanh! Sao anh chọc em khóc hoài vậy ? Anh tốt quá, sao anh ko rầy em, mắng em, em là 1 con thú lẳng lơ... Anh cư xử làm em khó tính quá, làm cho em phải mặc cảm tội lỗi... - Anh không mắng em được, vày anh thấy em vô tội.Hàn Thanh đứng dậy tựa tín đồ vào tảng đá nhìn Tô Tô đủng đỉnh nói tiếp.- bước đầu ngày mai vì đề xuất đi làm, nên anh không có thì giờ bên em, em sẽ có nhiều thời gian trống trải... Sơn Tô lo âu kêu.- Đừng, đừng anh Thanh! Anh chớ nên đi làm, anh hãy lại duy trì em, âu yếm em.Thanh mỉm cười buồn.- không được em ạ . Anh chẳng thể ở mãi bên em, vì chưng em đâu phải là tội phạm ? tô Tô, hiện nay em có toàn quyền lựa chọn theo ý em, anh sẽ không còn trách, không than van, giả dụ anh thua, anh sẽ cố gắng mong em hạnh phúc.Tô tô run môi định nói, cơ mà anh Thanh sẽ chận lại :- Đừng nói gì hết, anh không bắt em sàng lọc ngay, bởi làm như thế không công bình, em còn tồn tại thời gian... Vừa đưa ánh mắt ra biển, đột nhiên Thanh nói :- xem kìa, một chú hải âu!Tô Tô nhìn theo, quả thực tất cả một nhỏ chim hải âu sẽ lượn trên biển khơi . Thanh nói.- thế ra chim hải âu cũng vậy . Em có thấy là nó vẫn lượn từ trên xuống rồi lại từ dưới lên ko ? Ở đâu cũng có thể có nơi cao khu vực thấp.Và quay trở về nhìn đánh Tô, Thanh cười cợt nhẹ :- Anh ko giận đâu, tô Tô . Anh chấp nhận, do trên khía cạnh trận cảm xúc anh đang ở đoạn thấp nhất, lúc nào bay lên cao chắc chắn là anh vẫn kéo em theo.Tô sơn tròn xoe mắt, như bị đại dương thôi miên.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  • 7 lần nàng tiên cá xuất hiện ngoài đời thực được con người bắt gặp i vivu thế giới

  • Xe gtdd nghĩa la gì

  • Cấu trúc mệnh đề if

  • Trò chơi dân gian việt nam

  • x

    Welcome Back!

    Login to your account below

    Retrieve your password

    Please enter your username or email address to reset your password.