Tôi đã gửi đến các bạn rất những những bài thơ về mưa hay với lãng mạn trong các phân mục thơ chế tác trước đó rồi. Còn hôm nay, nhân tiết trời đang dần độ vào mưa, tôi xin giữ hộ đến các bạn những bài bác thơ về mưa xuất xắc và rực rỡ nhất của các nhà thơ tiêu biểu và nổi tiếng cho mọi người cùng thưởng thức. Đây là chùm 15 bài xích thơ về mưa rất thú vị của những nhà thơ như Xuân Diệu, Mường Mán, Nguyễn Bính,.. Và nhiều nhà thơ khác. Tức thì bây giờ, mời chúng ta cùng nhìn qua những bài bác thơ về mưa xuất xắc và đặc sắc sau đây, chúc chúng ta xem thơ vui vẻ!

1, Trời làm Mưa Ướt Áo O Rồi! (Mường Mán)
Nì O tê răng mờ đứng đóLớp anh chảy buổi học tập trưa vềSáng rubi thu trời mưa nho nhỏChờ ai răng O nớ, mưa tề!
Đôi mắt nhỏ tuổi ngẩn ngơ mang lại tộiSợ đưa ra mô lũ bạn anh hiềnRăng O để gió cất cánh tóc rốiBạn bè tế bào (mờ) đứng 1 mình riêng
Cặp của O blue color lá mạVở của anh quấn giấy hồng điềuRăng chú ý anh đỏ hồng đôi máTên đưa ra nì… nói để anh kêu
Tường ngôi trường anh bao gồm hàng rêu tímĐẹp bỏ ra mô mờ cứ chú ý hoàiTà áo O làm chi phải tộiRăng cứ vò nhăn giữa bàn tay
Bạn bè anh về rồi, O nớ!Còn ai mô mà yêu cầu ngại ngùngTrời mưa bự ôm giùm sách vởAnh căng cho dù hai đứa bít chung
O cảm ơn anh làm bỏ ra rứaRăng không về nhị đứa có đôiMà đi giữa mùa thu tiếc nuốiTrời làm mưa ướt áo O rồi!
2, Chào Mưa (Mường Mán)
Chào mưa thân quen chừng như tự dưng lạBầy sẻ ngoan về bên dưới hiên nhàTặng em chuỗi hót xanh mùa hạThơm mơ gần cùng cả mộng xa
Chào mưa số đông hàng mày chớp vộiRụng rất thầm đáng nhớ ngày quaVẫn còn mảnh gương bé giữ lạiĐể dành soi nỗi lưu giữ phôi pha
Chào mưa chiều long dong quên lốiCon sáo buồn đứng trú gốc meMơ áo trắng ngày xưa quay lạiChắp cánh bay qua phố nghìn hoa
Chào mưa, xin chào mưa, xin chào mưa bayQua sông bịn rịn nào ai hayEm về một ít mưa mặt ấyBuồn tôi đột nắng phía mặt này.
Bạn đang xem: Bài thơ hay về mưa
3, Bến Đò ngày mát mẻ (Anh Thơ)
Tre rũ rượi ven bờ chen ướt átChuối phờ phạc đầu bến đứng dầm mưa.Và dầm mưa chiếc sông trôi rào rạtMặc phi thuyền cắm lại đậu chơ vơ.
Trên bến vắng, đắm bản thân trong lạnh lẽoVài tiệm hàng không khách hàng đứng xo ro.Một chưng lái kẹ buồm vào hút điếuMặc bà sản phẩm sù sụ sặc hơi, ho.
Ngoài đường lội họa hoằn fan đến chợThúng đội đầu như nhóm cả trời mưa.Và họa hoằn một phi thuyền ghé chởRồi âm thầm bến lại lặng trong mưa.
4, Mưa (Anh Thơ)
Tre lả lướt nghiêng đầu trộn nước gộiCau thẳng mình dang lá đón mưa rơi,Đồng chìm xuống bông lúa vàng rũ rợi,Ao rềnh lên bè rau muống xanh tươi.
Trên nhà vắng gió lùa tương đối ướt át,Cu bé bỏng ngồi nhào đất nặn tò te.Dưới phòng bếp lạnh, bầy đàn gà vào bươi rácMặc đàn ruồi, đàn nhặng lượn vo ve.
Ngoài mặt đường lội một vài bạn về chợTrĩu gánh mặt hàng như trĩu quang đãng mưa.Yên ổn độc nhất vô nhị trong gian chuồng êm cỏLũ lợn nằm lanh tanh ngủ quên trưa.
5, Mưa Thu Đất khách hàng (Tản Đà)
Mưa mưa mãi, hôm sớm rả ríchGiọt mưa thu, dạ khách hàng đầy vơiNhững ai phương diện bể chân giờiNghe mưa, ai tất cả nhớ nhời nước non?
6, Mưa tháng Sáu (Thu Bồn)
Tặng C. L.
Dậy em thức dậy đi nàoCơn mưa tháng Sáu giăng rào kín đáo sânDậy đi để áp bàn chânLên xung quanh đất quen thân nhẹ dàngGiọt mưa chéo cánh giọt mưa ngangGiọt cất cánh rát mặt giọt đan lưới thầnGiọt nào ướt dưới bàn chânMà nghe giá buốt cả đầu sảnh góc vườnGiọt lênh láng giữa mặt đườngGiọt rơi xuống giữa đời thường anh emMưa làm cây lá chông chênhGió xô ta giáp lại cùng nhau rồiMưa làm cay rát làn môiMưa trong hai con mắt xa xôi em nhìnCơn mưa có tác dụng ướt giờ đồng hồ chimCánh hoa bảy nổi ba chìm là emMưa như đời vẫn lãng quênTiếng ca em hát khiến đêm hóa ngàyMưa như trời đất sẽ sayHàng cây chuếnh choáng khoác vai nhau vềMặt trời còn ngủ trong mêCơn mưa trắng xóa cả quê hương mìnhƠi trận mưa bất thình lìnhChiều ni rơi xuống tung tành trước sânDòng sông chảy bên dưới bàn chânGiọt mưa giờ sẽ quen thân địa điểm nàyRồi mai mưa gió qua đâyAnh còn ở với cỏ cây… em về.
7, Mưa (Huy Cận)
Mưa giong bi lụy sợi xuống lơi lơi,Lạnh của không khí thấm xuống người.Rơi rớt về phía trên muôn hướng gió;Lòng sầu vạn dặm gió mưa phơi.
Hiu hắt đày tôi giữa xứ hờ.Ý ảm đạm tự kể mộng bâng quơTương tứ thấp loáng sau khe cửa,Tuy chẳng mong ai cũng đợi chờ.
Tôi luồn tay nhỏ tuổi hứng ko gian,Với gió xa xôi lạnh giá ngàn.Tôi để cho hòn theo cùng với lá,Xiêu xiêu lòng cúi nhẹ trút bi hùng tràn.
Buồn hão dẫu vậy lòng biết nguôi.Buồn mưa ko định, chỉ ngùi ngùi,Lòng êm như dòng thuyền bên trên bếnNghe rét thu về hạ giảm mui…
8, Buồn Đêm Mưa (Huy Cận)
Đêm mưa làm nhớ không gianLòng run thêm rét nỗi hàn bao la…
Tai nương nước giọt mái nhàNghe trời nằng nặng, nghe ta ảm đạm buồn
Nghe đi rời rộc trong hồnNhững chân xa vắng vẻ dặm mòn lẻ loi…
Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ…
Tương bốn hướng lạc phương mờ…Trở nghiêng gối nặng thờ ơ nằm nghe
Gió về, lòng rộng ko cheHơi may hiu hắt bốn bề trung ương tư…
9, Mưa mon Bảy (Tú Xương)
Sang tuần mon bảy huyết mưa ngâuNắng mãi thì mưa cũng buộc phải lâuVạc nọ chũm canh cố kỉnh trống mõRồng tê phun nước tưới hoa màuÌ ào tiếng học nghe không rõMát mẻ công ty ai ngủ hẳn lâuÔng lão công ty quê tang tảng dậyBảo con mang kia chớ có gầu
10, Đêm Mưa Gió (Thế Lữ)
Ta vừa đắm trong giấc mơ khiếp tởm:Vừa buông tay ôm ấp gái giang hồ.Đầy xác thịt, đầy trọng tâm hồn còm cõi lợmVị ngán ngẩm tràn lấn thú cay chua.
Mặc tấm thân loã lồ say mệt nhọc ngủ,Ta ngồi, đăm nghe ngóng tiếng đêm sâu;Trên mái ngói cả một trời mưa gióVẫn sụt sùi dai dẳng suốt canh thâu,
Suốt canh thâu, đồng hồ thời trang treo bức váchThong thả đưa, thư thả đếm từng giây,Rành rọt điểm trong tâm ta tịch mịch— trong tâm địa ta u tối gió mưa bay.
Ta ngồi đó; mắt van lơn tha thiếtThầm kêu xin bi tráng Nản tránh xa đi;Gọi khiêu khích, chúi vào vào mải miết,Để cho lòng search lại chút đê mê.
Nhưng nhức đớn! — Tâm-hồn ngao ngán quáThú vui tàn. — nhưng giá ngắt như băng,Trái tim mỏi, ko buồn sôi sục nữa.— kế bên đêm khuya mưa gió vẫn không ngừng…
11, Mưa Ngâu (Tế Hanh)
Mồng bảy mon bảy, máu mưa ngâuChạnh nhớ cánh mày râu Ngưu và ả ChứcChẳng biết lòng mình đang ở đâuTrong cảnh vừa hỏng lại vừa thực
Sông Ngân một dải rộng lớn mênh mangChức nữ làm sao gặp Ngưu LangĐội đá trọc đầu yêu đương chú quạBắc cầu Ô Thước để ai sang
Em đi biền biệt tận phương trờiAnh chờ lâu em ở mọi nơiNgày vắng không vơi lòng tưởng nhớĐêm dài thêm nặng nề nỗi tương tư
Ngưu Lang, Chức nữ giới cách xa nhauCòn bao gồm nhịp ước Ô ThướcAnh ý muốn tìm em biết sinh hoạt đâuMuốn đến cùng em không tới được
Đêm nay anh chú ý dải sông NgânLòng thương nhớ em biết mấy tầngMưa ngâu rơi hạt trên mày mắtHàng vạn ngôi sao 5 cánh bỗng sáng ngần.
12, Chơi Thuyền gặp gỡ Mưa (Hàn mặc Tử)
Đêm trăng thanh nhàn thử chèo raƠn nước hôm nay tắm gội màSào cắn thuyền dồi thân thể kháchBuồm trương gió táp phương diện mày hoaCầm lòng sông dễ không sao đặngĐứng mũi ai kia vẫn mệt chưa!Đất ướt loi ngoi trời mát mẻMây mưa thả cửa trận vừa qua
13, Mưa (Xuân Diệu)
Lâm râm mưa chuyện bên trên cành,Thì thầm lá nói trong rèm nước xe.Phòng anh nghe giờ đồng hồ mưa đi,Em xa – chẳng gọi làm bỏ ra giờ này.
Khí tối man mát qua tay,Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè.Ve im, yên vắng tứ bề:Em xa – mưa gồm bay về chốn em?
Hơn là nhắn cá gửi chim,Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người.Thôi em ngủ việc, khuya rồi;Chăn mưa em đắp thuộc trời – với anh.
14, Bụi Mưa Mờ Cũ (Xuân Diệu)
Bụi mưa mờ cũ gương trăng,Hoa vệ sinh trắng sẽ kết bằng tiêu tao.Đêm đêm trời nhạt vơi sao,Sông Ngân dòng bạc bẽo cũng hao nhẵn vàng.
Gió mưa, mưa gió âm u;Dưới trần mà đã nghe thu lạnh rồi.Càng cao càng lạnh lẽo trao lôi,Trên cung xanh vắng rét mướt thôi mấy chừng!
Trăng thu thường trông thấy trắng phau,Ấy màu của tuyết, ấy color của băng.Lạnh thay! là cảnh cô HằngLạnh vào cung lạnh, trong trăng lạnh lùng.
15, Mưa Xuân I (Nguyễn Bính)
Em là con gái trong form cửiDệt lụa quanh năm với người mẹ giàLòng con trẻ còn như cây lụa trắngMẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bayHoa xoan lớp lớp rụng vơi đầyHội chèo xóm Ðặng đi ngang ngõMẹ bảo: “Thôn Ðoài hát buổi tối nay”
Lòng thấy giăng tơ một côn trùng tìnhEm dứt thoi lại giữa tay xinhHình như nhì má em bừng đỏCó lẽ là em nghĩ đến anh
Bốn mặt hàng xóm sẽ lên đènEm ngửa bàn tay trước mái hiênMưa ngấm bàn tay từng chấm lạnhThế nào anh ấy chả thanh lịch xem!
Em xin phép mẹ, nóng vội điMẹ bảo coi về kể mẹ ngheMưa bụi yêu cầu em không ướt áoThôn Ðoài cách bao gồm một thôi đê
Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêmEm mải kiếm tìm anh chả thiết xemChắc hẳn đêm nay chóng cửi lạnhThoi ngà ở nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh thanh lịch anh chả sangThế cơ mà hôm nọ hát mặt làngNăm tao bảy tuyết anh hò hẹnÐể cả ngày xuân cũng nhỡ nhàng!
Mình em lầm lụi trê tuyến phố vềCó ngắn gì đâu môt dải đê!Áo mỏng dính che đầu mưa nặng hạtLạnh lùng thêm tủi với canh khuya
Em hờn giận anh cho tới sángHôm sau người mẹ hỏi hát trò gì“- Thưa u họ hát…” rồi em thấyNước đôi mắt tràn ra, em ngoảnh đi
Bữa ấy mưa xuân sẽ ngại bayHoa xoan đã chín mềm dưới chân giàyHội chèo làng mạc Ðặng về ngang ngõMẹ bảo: “Mùa xuân sẽ cạn ngày”
Anh ạ! ngày xuân đã cạn ngàyBao giờ em mới chạm chán anh đây?Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõÐể bà bầu em rằng hát tối nay?
Note: hồ hết dòng stt về mưa hay
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình ảm đạm cùng những bạn dạng tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm và đăng sở hữu trên các phân mục thơ của blog pgdngochoi.edu.vn. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài bác thơ hay và mới nhất, chúc chúng ta vui vẻ mặt những vần thơ!