Mở đầuChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10Chương 11Chương 12Chương 13.1Chương 13.2THÔNG BÁO Chương tiếp
ღ Chương mở đầu: Kết thúc hay bắt đầu ღ
edit: diepanhquanbeta: Khánh Linh và hanhmyu“Nhìn trên đây này, chú ý đây này! yêu cầu rồi, tươi lên nào! cực kỳ đẹp! Một hai ba, OK”.“Sát lại nào! bắt buộc rồi, gần hơn nữa.Bạn đang xem: Mọi người đều biết em yêu anh
Đừng nhìn cô ấy, nhìn tôi này. đề xuất rồi, sẵn sàng nhé, OK!”.Tháng sáu một mực là tháng ly biệt. Trên sảnh trường đại học A, những bộ lễ phục tốt nghiệp màu đen rộng thùng thình đón gió bay phấp phới. Mọi nơi phần đông là các cô cậu thanh niên khuôn mặt hớn hở tranh nhau chụp hình ảnh chung với nhau. Hà Tiếu Nhiên giương loại máy hình ảnh kỹ thuật số bảo vật của bản thân lên, bận chỉ huy các bạn học bày ra những loại tư thế trước ống kính, chốc chốc lại bấm nút chụp. Kính nhìn không hoàn thành di chuyển hẳn qua từng thân ảnh, sau đó bỗng nhiên dừng lại ở một nơi không xa.Hai nút của loại áo sơ ngươi trắng như tuyết mở bung, lòi ra xương quai xanh cực kỳ tinh tế, tay áo rộng lớn được xắn lên, nếp gấp mang đến khuỷu tay nhưng không lộ vẻ lôi thôi. Cái áo màu trắng sáng phía bên trong bộ đồng phục tốt nghiệp màu đen trông càng chói mắt. Hà Tiếu Nhiên thoáng sửng sốt, ánh nhìn di gửi khỏi kính ngắm. Ngay trong lúc anh không để ý, đang hòa vào dòng người xúc hễ trước ngàn vạn lời phụ đạo viên sẽ nói, gương mặt thanh tú bên dưới bóng râm của gốc đại thụ gồm chút mơ hồ chú ý không rõ, cô lặng lẽ điều chỉnh tiêu cự sản phẩm công nghệ ảnh, ấn vơi nút chụp.“Vợ à, chụp vật gì mà hăng say vậy?”. Không đủ can đảm nhìn lại tấm hình ảnh vừa chụp, Hà Tiếu Nhiên cấp tốc chóng di chuyển ống kính cho tòa bên hành chính cao lớn của trường học, ánh phương diện trời phản vào ô hành lang cửa số thủy tinh có chút chói mắt. Cô chần chừ, chần chờ có nên chụp một tấm hình ảnh bâng quơ giỏi không. Bẫy vai bất thình lình bị ai đó vỗ thật mạnh, không cần xoay đầu lại cô cũng biết tín đồ đó là ai. Nghĩ đến vừa bắt đầu chụp lén anh ấy, cô gồm chút chột dạ, báo cáo đáp lại qua loa: “Chụp tòa đơn vị hành chủ yếu xinh đẹp mắt của trường chúng ta”.“Ồ? Tòa bên ấy gồm cái gì đẹp cơ mà chụp, không bằng chụp anh này”, người sát bên đã tiến lại gần, một tay to to khoác lên vai cô, tay còn sót lại vẫy call một bạn học gần đó: “Lý Kế, mang lại đây, chụp vợ ông chồng mình một tấm”.Lý Kế chạy đến, nhận máy chụp ảnh từ tay Hà Tiếu Nhiên. Hắn không dám bảo Tiêu Thượng Kỳ phối phù hợp với góc chụp của mình, chỉ đảnh lui về sau vài bước, hết ngồi xổm xuống rồi lại đứng lên tới mức khi tìm kiếm được một góc chụp đẹp, nhắc nhở hai người trước ống kính: “Cười lên nào, quan sát vào đây, một nhị ba!”.“Tách!”. Bàn tay tín đồ kia đặt lên trên vai cô giữ lại dấu vệt nóng bỏng. Nội trọng tâm Hà Tiếu Nhiên tất cả chút bi hùng vui lẫn lộn, vui vì sau cùng cô cũng có một tấm hình ảnh chụp cùng anh ấy, bi quan vì có lẽ đây là tấm hình ảnh chụp thông thường duy độc nhất cả đời này của nhì người.Tiêu Thượng Kỳ. Hà Tiếu Nhiên trong lòng khẽ gọi thầm tên anh, y hệt như hơn nhì nghìn cách nay đã lâu đây. Chỉ là… giờ đồng hồ lòng của cô đến hiện nay anh ấy phần đông không nghe thấu.Xem thêm: Trình Tải Video Hd Từ Facebook Về Điện Thoại Android Và Iphone
Quá khứ, hiện nay tại, tương lai… bao gồm lẽ, không có tương lai.Chụp hình ảnh lưu niệm cá thể chấm dứt đến phần chụp hình ảnh chung cả lớp. Lúc lớp trưởng kêu gọi mọi tín đồ đến đứng vào vị trí, bước chân Hà Tiếu Nhiên thoáng chần chừ, tiến đến đứng kề bên Trần Phi Nhi. Không ngoảnh đầu lại cô cũng biết, Tiêu Thượng Kỳ tất nhiên sẽ đứng phía sau bầy cô.Dưới sự lãnh đạo của nhiếp hình ảnh gia, mọi người xung xung quanh mỉm cười, ầm ĩ xô đẩy nhau, chỉ 1 mình cô trong trái tim vừa đắng cay vừa chua chát. Anh ấy sẽ không còn bỏ qua cơ hội lần này mang lại gần người con gái anh ấy thích, cũng giống như cô sẽ cụ chắc cơ hội cuối cùng gần sát anh như dịp này. Tiêu Thượng Kỳ. Hà Tiếu Nhiên âm thầm nghĩ, anh xem, em làm rõ anh bởi thế đấy.Một ngày sau cuối trước lúc rời trường, đã nhận được bằng giỏi nghiệp, hình xuất sắc nghiệp cũng đã rửa xong. Tiêu Thượng Kỳ bảo anh ấy đã đặt nơi ở hộp tối Sea Pearl phệ nhất, sang chảnh nhất thành phố, lập tức nhận ra sự hoan nghênh sức nóng liệt. Sea Pearl là chỗ thế nào? vào thành phố, tín đồ giàu, có tiền có thế lực mới hoàn toàn có thể đến tiêu tiền, bia rượu bán đi với giá bên trên trời. Đối với đám sinh viên vừa mới giỏi nghiệp không xu bám túi như đàn họ nghĩ thôi cũng thừa xa xỉ, thực không dám mơ tưởng. Tiêu Thượng Kỳ lại có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy mời toàn bộ chúng ta cùng lớp dùng bữa ăn chia tay.Mọi fan phân công nhau lái xe. Tiêu Thượng Kỳ hotline Hà Tiếu Nhiên đến, anh ấy tất nhiên có xe. Bao gồm điều trông thấy è Phi Nhi đứng kề bên anh ấy, Hà Tiếu Nhiên vô thức rung lắc đầu, “Em bao gồm chút việc, lát nữa đã đến”, cô cự tuyệt bởi biết rằng, anh ấy đương nhiên quý trọng từng giây từng phút trái đất của nhị người. Cô phải biết điều một chút, thiết yếu làm kỳ đà cản mũi.“Chuyện gì cơ mà nhất định bắt buộc làm hôm nay?”, Tiêu Thượng Kỳ khía cạnh nhăn mày nhíu, cũng không buồn chú ý nữa, vừa dẫn nai lưng Phi Nhi đến chỗ đậu xe, vừa khủng tiếng dặn dò Hà Tiếu Nhiên: “Vợ à, anh hãn hữu khi mời khách, em đề nghị đến đúng giờ. Đến muộn đang phạt em uống rượu đấy!”.“Biết rồi!”, Hà Tiếu Nhiên mỉm mỉm cười đáp lời, đi một quãng xa mới lặng lẽ ngoảnh đầu lại. Phía xa, Tiêu Thượng Kỳ vẫn khởi rượu cồn xe chạy đi, loại Mecerdes-Benz tấn công một vòng xoay đầu đẹp mắt, thoáng mẫu đã mất hút trên con đường rộng lớn, râm mát của trường học. Không vị dự, cũng không lưu luyến.Thời tương khắc ly biệt cuối cùng còn chưa đến, tuy nhiên Hà Tiếu Nhiên thốt nhiên nghĩ mang đến một đoạn văn của Tịch chiêu tập Dung, phụ nữ từng nói: “Mỉm mỉm cười tạm biệt anh, giữ gìn anh vào trong 1 góc phố nhỏ. Mặc dù bao lần hồi tưởng, bóng dáng trầm mặc của anh ý vẫn mờ đi dưới ánh nắng chiều. Dù em không xong xuôi ngoảnh đầu, không xong xuôi vẫy tay, nhưng tại thời tự khắc cuối cùng, một vị trí rẽ đậy khuất láng hình anh, trường đoản cú đó về sau ngăn cách bọn họ vĩnh viễn. đó là ly biệt”.